Thêm vào đó, sự cạnh tranh mạnh mẽ của các thương hiệu quốc tế ngày càng xuất hiện nhiều hơn ở Việt Nam là một cuộc cạnh tranh không giản đơn

Sức mạnh của nghệ thuật là đây chăng? vì chưng ở trong môi trường ấy, tôi có những người bạn làm nghề, chia sẻ được nhiều điều, đồng thời cái quan trọng là biết rõ mình đang làm vì một mục đích cụ thể, đó là tạo ra một bộ phim quyến rũ.
Đâu có cần phải cực khổ như vậy? Khi tôi 10 tuổi, xuất hiện trên sân khấu đội kịch Idecaf, tôi nghĩ mình sẽ là một nghệ sỹ.
Nhưng tính tôi ngộ lắm, nói nhẹ nhàng thì tôi nghe liền, còn nói cộc cằn và nạt nộ thì tôi không chịu, tôi sẽ cãi cho bằng được. Anh ấy có khó tính không? Mà nghe đâu chưa bao giờ thấy chị san sẻ? Cho phép tôi không trả lời câu hỏi này vì như tôi đã nhiều lần san sớt trước đây.
Năm 16 tuổi, dự phim ảnh, xuất hiện trên bìa báo, tôi cũng nghĩ mình sẽ là một nghệ sỹ. Chị bắt đầu công việc kinh dinh của mình như thế nào? Thực ra khởi đầu tôi có ý định sẽ mở một thương hiệu thời trang riêng. Nhưng, cuộc sống của chúng ta, tôi nghĩ cần phải biết dành sự chuyên tâm cho từng giai đoạn cụ thể.
Rút cục, tôi nhận ra, lĩnh vực quảng cáo và sự kiện là mảng mà mình quen thuộc hơn cả. Những ngày tháng làm phim thường nặng nhọc, thức khuya dậy sớm, ăn cơm trường quay rất khem khổ, nhưng nó lại làm người ta vui và yêu đời hơn.
Cuộc sống rất đương đại, nên chúng ta có rất nhiều dụng cụ hỗ trợ, nhưng nếu lạm dụng thì có thể nó sẽ lại là nhân tố làm chúng ta xa nhau. Theo chị, một gia đình đương đại, muốn hạnh phúc cần những điều gì? Cần nhiều thứ lắm.
Và hiện thời, tôi không tham dự phim ảnh hay làm nghệ thuật, thì gốc con người tôi vẫn vậy. Ngày nào ngủ tôi cũng mơ thấy công việc và luôn muốn mọi thứ phải theo ý mình.
Chị có nghĩ rằng, mình đã sẵn sàng để làm mẹ? Chị tưởng tượng mình sẽ là một người mẹ như thế nào ? Con cái là lộc trời, nên tôi cũng không vội. Đối với tôi, một trong những thứ đó là nên dành nhiều thời gian để san sẻ, coi sóc và trò chuyện cùng nhau.
Đều tất tả với các dự án nghệ thuật và giải trí. "Cứng đầu"? Chị sợ điều gì nhất? (Cười) Tôi không cứng đầu, nếu sai tôi sẵn sàng xin lỗi.
Tôi cũng không bao giờ nghĩ rằng mình có thể dời bỏ được công việc diễn xuất. Người ta nói năm đầu là năm khó khăn nhất, mà đúng thật là như vậy. Chị thường lặng im làm việc và rất ít khi phát ngôn, đó có phải là phương châm sống của chị? Tôi sợ thùng rỗng kêu to lắm, khi chưa chắc một việc gì tôi ít khi nào lên tiếng. Khi đó thì làm gì tôi đã quen với chồng giờ? ( cười ).
Người ta thường tò mò về chồng chị. Nhưng làm mẹ là thiên chức và cũng là bản năng của người phụ nữ. Điều bạn nói rất đúng, công việc ngày nay nó làm tôi thao thức quá nhiều. Và chẳng có điều gì là giản đơn nhưng mà dễ dàng thành công cả. Chị được sinh ra để trở nên một nghệ sỹ, những có vẻ chị muốn cãi ý trời, quyết định theo chồng học làm thương lái

Xin cho tôi được tách biệt công việc và cuộc sống riêng. Chính vì thế, tôi mong mình cũng là một người mẹ như vậy, để các con tôi sẽ thương mẹ chúng như cách anh em tôi đã làm với mẹ của mình.
Lúc này, hầu hết các bạn diễn của chị trong phim ảnh như Lương Mạnh Hải, Thanh Hằng, Hiếu Hiền. Cũng có nhẽ tôi còn chưa đủ sự chai lì với công việc, nên hay lo âu. Xin hỏi chị, sau khi lập gia đình, cuộc sống của chị có biến đổi nhiều không? Không khác nhiều lắm, vì chúng tôi đã có một thời kì dài tìm hiểu và lên kế hoạch cho gia đình nhỏ.
Có lẽ sau một năm nữa, khi công ty ổn định, thì tôi sẽ nối với công việc phim ảnh. Trong cuộc sống, chị có phải mẫu phụ nữ. Họp mặt, chuyện trò, đôi khi nhìn nhau và đôi mắt cũng có thể san sớt được rất nhiều. Hy vọng mọi thứ sẽ thuận lợi nhiều hơn sau những dự án đầu tiên… Xin để chuyện công việc ở lại đó. Nhưng sau đó thì nhận ra, mình sẽ gặp rất nhiều khó khăn, khi mình không phải là một nhà thiết kế.
Hình ảnh đó có làm chị nhớ nghề? Nói không nhớ là không đúng đâu, vì người nghệ sỹ niềm vui lớn nhất là được sống trong môi trường công việc nghệ thuật. Trong cuộc sống tôi sợ nhất gặp cảnh người quen mà bằng mặt nhưng chẳng bằng lòng. Nhưng lúc này, tôi đang phải tụ hội vơ tâm lực cho công việc mới này. Tôi đi học về quản trị kinh doanh mất nhiều thời gian và công sức, thời gian đó tôi đã có suy nghĩ về việc làm kinh dinh bên cạnh con đường nghệ thuật rồi.
Giờ, chúng ta hay hơn thua nhau lời nói, mà quên mất rằng, cái còn lại chính là những việc chúng ta sẽ làm trong thế cục này.
Chung quy lại, tôi sợ những người sống không thật lòng, mà chừng như những người như vậy đang càng ngày càng nhiều. Tất anh em tôi đều quây quần gắn kết với mẹ trong một mái nhà chung từ nhỏ tới lớn. Điều đó giúp mọi thứ khó khăn cũng dễ qua.
Lúc này, áp lực lớn nhất trong cuộc sống của chị? Công việc. Tôi có một người mẹ vừa nhân đức vừa khéo léo#, mẹ chính là thần tượng của tôi.
Theo Sành điệu. Năm 26 tuổi, dự "Mỹ nhân kế", tôi vẫn tâm niệm mình là một nghệ sỹ. Những bữa cơm gia đình là lúc để tả sự san sẻ rõ ràng nhất, nên nỗ lực đừng bỏ lỡ. Đến giờ thì công ty Truyền Thông Matchbox đã thành lập được gần một năm, là đơn vị tham vấn thương hiệu, tổ chức sự kiện và quan hệ công chúng.
Nhưng bạn nói tôi theo chồng học làm nhà buôn là không đúng đâu.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét