Thứ Bảy, 14 tháng 9, 2013

Nước mắt không tẩy rửa hết khuyết điểm của một nữ tía bỏ nghề.

Những đứa con liên tiếp chào đời, tình ái của một người mẹ đối với những đứa con phần nào giúp V

Nước mắt không gột rửa hết tội lỗi của một nữ giáo viên bỏ nghề

Qua bàn luận thông báo, Phòng PC45 Công an tỉnh Phú Thọ được Công an xã cho biết có trường hợp của Trần Thị Hương. Ban ngày, V. Vậy là Hương ưng ý “sống mòn” bên người chồng ngoại quốc, lặng thầm làm tròn trách nhiệm của một người vợ và một người mẹ. Giai đoạn đó, Công an tỉnh Phú Thọ đã vào cuộc điều tra duyên do nhưng thông tin về các nạn nhân vẫn bặt vô âm tín.

Vật vã, những người nhà trong gia đình như đứt từng khúc ruột. Đối tượng Trần Thị Hương. Vẫn giật mình thảng thốt, có lúc nửa đêm vùng dậy kêu khóc. Được Minh đưa sang Trung Quốc giao cho Hương, sau đó bị bán cho một người đàn ông Trung Quốc hơn V.

Ba đứa con liên tiếp chào đời, tình mẫu tử như một sợi dây vô hình đã níu giữ Hương ở bên người đàn ông này. Căn số run rủi khiến cho V.

Trong 5 nạn nhân bị lừa bán đến thời khắc này chỉ có duy nhất trường hợp của Triệu Thị V. V chỉ biết rằng người phụ nữ đưa chị sang Trung Quốc lấy chồng tên là Minh và Hương, còn cụ thể ở địa chỉ nào thì không rõ.

Vững tin hơn trong cuộc sống nhưng chưa khi nào V. Vui đấy rồi có khi lại buồn bã khóc lóc, cô hay ngồi một mình nhìn vào đám trẻ thơ quanh làng đang đùa giỡn với nhau, trong lòng bộn bề trăm mối tơ vò. Nhưng Hương đã bước một bước sai trái mà không thể dừng bước.

Theo lời kể của Hương thì trước thời điểm nạn nhân V.

Lại… Qua công tác quản lý địa bàn, Thượng tá Đào Diệu Sơn, Phó trưởng Phòng PC45 Công an tỉnh Phú Thọ và các cộng sự có thông báo về sự trở về của V. Trong tâm cảnh tủi hổ, Hương san sẻ những tâm can từ đáy lòng mình: “Chỉ đến lúc này, tôi mới biết rằng cuộc sống không chỉ là cơm, áo gạo tiền và vật chất… Tôi cũng thèm khát vòng tay của một người đàn ông yêu và được tận hưởng tình yêu mà người đàn ông dành cho mình”.

V. Dù được người này yêu chiều nhưng Hương luôn thấy mình lạc điệu và cô đơn… Cô khát khao một tình ái thực thụ, một mái ấm gia đình có được bằng tình của lứa đôi, song đối với Hương đó cũng là một thứ xa xỉ. (41 tuổi, trú tại huyện Thanh Sơn, tỉnh Phú Thọ). Gần hai mươi năm với bao thăng trầm và biến cố của đời người, V lúc quên, lúc nhớ nên thông báo mà Đội gian tù nhân mua bán người và bợt xã hội có được không nhiều.

Nỗi nhớ xoay quắt cũng khiến V. Sau khi nạn nhân V trở về nước, các trinh sát Phòng PC45 Công an tỉnh Phú Thọ vẫn không quản vất vả, sớm hôm thu thập thông báo về Hương.

Gần 20 năm bươn chải, cô gái đẹp năm xưa giờ đã ở tuổi xế chiều, dấu tích nhọc nhằn in hằn trên đôi gò má chai sạn. Có lúc V. Lợi dụng điều này, hơn một năm trước, V. Công an xã sở tại mời đến làm việc. Nhìn cảnh người mẹ tàn tạ vì nhớ thương con, Hương không cầm được nước mắt… nhưng Hương không thể quay lại. Trở về Việt Nam, số còn lại hiện đang phải làm vợ lẽ của những người đàn ông Trung Quốc hơn họ hàng chục tuổi… Khi có thông báo về sự trở về của V.

V. Không được ra ngoài, ngày ngày cô lầm lũi như một chiếc bóng, không biết tâm sự hay san sẻ cũng ai. Nỗi ám ảnh tội luôn giày vò trong tâm can… Tôi có nhà mà không được về, ngay cả người mẹ đã bước vào cái tuổi “thất thập kim cổ hy” cũng chưa được một ngày chăm chút.

Ngày 10/6, khi đối tượng này về nước đã bị Phòng PC45 Công an tỉnh Phú Thọ phát hiện và bắt giữ. Gần hai mươi năm qua, vẻ ngoài mặt của Trần Thị Hương đã đổi thay nhiều nhưng V. Đồng lương công chức của bố miền núi ngày đó còn hạn chế, sự thiếu thốn về vật chất cộng với nỗi buồn tủi về tinh thần đẩy Hương vào bước đường cùng.

Song vào thời khắc đó, chưa có bị hại vào về nước tố cáo hành vi phạm tội của Hương nên chỉ dừng lại ở việc xử lý hành chính về hành vi nhập cảnh trái phép. Nhìn cảnh V. Hương tỏ: “20 năm qua, tôi chưa có một giấc ngủ trót.

Được sự khích lệ của cán bộ Phòng PC45 Công an tỉnh Phú Thọ, V nức nở kể lại: “Gần 20 năm xiêu dạt nơi đất khách quê người cũng là ngần ấy thời gian tôi sống mà không bằng chết

Nước mắt không gột rửa hết tội lỗi của một nữ giáo viên bỏ nghề

Mọi chuyện bắt đầu từ sự trở lại của Triệu Thị V. Cùng với việc thu thập lời khai của người bị hại, tổ công tác của Phòng PC45 Công an tỉnh Phú Thọ kết hợp với lực lượng Công an sở tại nắm bắt thông tin về Hương. Theo lời kể của Hương thì Hương sinh ra trong một gia đình thuần nông tại huyện miền núi Thanh Sơn (Phú Thọ). “Lá rụng về cội”, nhờ vào sự khoan hồng của Đảng và quốc gia, tôi giờ có thể trở lại nơi chôn rau cắt rốn…”.

Muốn trở lại Trung Quốc, nhưng rồi những trận đòn roi vô cớ và sự giày vò của người chồng lại giữ chân V. 1. Nước mắt không gột hết khuyết điểm do Hương gây ra, nhưng đó là liều thuốc giúp người phụ nữ ấy hối cải, dẫu là muộn mằn. Trong câu chuyện với chúng tôi, Trần Thị Hương khóc rất nhiều. 2. Hương lo sợ sẽ bị Công an Việt Nam bắt giữ. , Các trinh sát viên Phòng PC45 Công an tỉnh Phú Thọ đã có mặt để gặp gỡ.

Một tổ công tác được cử vào Thanh Sơn gặp gỡ V để đàm luận thông tin. Đúng vào dịp đó, Hương gặp Minh, người đàn bà cùng quê khi đó đã sang Trung Quốc lấy chồng. Trong ngần ấy năm khiến gia đình nhà chồng những tưởng rằng Hương đã thủ phận nên họ bớt quản lý hơn.

Người đàn ông ngoại quốc Hương lấy làm chồng hơn Hương nhiều tuổi. Tuổi mười tám, đôi mươi, Hương cũng như bao cô gái cùng trang lứa từng mong ước có một mái ấm gia đình hạnh phúc… Cuộc sống vợ chồng “cơm không lành, canh chẳng ngọt”, Hương và chồng chia tay nhau. Gặp Minh, người đàn bà cùng quê ở Thanh Sơn. Ngoài nỗi đau về thân xác là sự giày vò về tinh thần… Tôi bị gia đình nhà chồng đối tàn ác, bị coi như một nô lệ”.

3. Bỏ trốn về nước, Hương vẫn lén lút về Việt Nam thăm người mẹ đã ở tuổi 70, mắt mờ chân chậm. Ngần ấy thời kì đã qua đi nhưng di chứng của những trận đòn thừa sống thiếu chết của người chồng bạc ác vẫn ám ảnh V khôn nguôi… Đêm đêm, V. Chưa ưng bụng ai. Vài chục tuổi, cũng từ đây bắt đầu một cuộc sống tủi nhục, sống mà không bằng chết của một người nữ giới đẹp.

Từng là niềm mong ước của không ít trai bản nhưng V. Phải làm việc quần quật như một lao động chính trong gia đình, tối đến lại trở thành nô lệ dục tình cho người chồng già.

Vẫn chẳng thể quên được khuôn mặt của người đàn bà ấy… Khi gặp Hương, nỗi đau đớn chất chứa suốt gần hai mươi năm qua đã bùng lên: Hơn hai mươi năm trước, cô gái người Dao đẹp người đẹp nết Triệu Thị V.

Bỏ trốn về nước. Nguôi nỗi nhớ gia đình. Sáng 10/6, khi biết Hương bị triệu tập đến cơ quan điều tra, nạn nhân V đã lặn lội gần trăm cây số trong cơn mưa đầm đầm do ảnh hưởng của đợt không khí lạnh tràn về, có mặt tại Phòng PC45 Công an tỉnh Phú Thọ nhận mặt đối tượng gây án.

Qua bàn bạc thông tin, Phòng PC45 Công an tỉnh Phú Thọ được một đối tượng cho biết có quan hệ với đối tượng tên là Hương, ở tại tỉnh Phú Thọ… Từ thông báo này, các trinh sát Phòng PC45 Công an tỉnh Phú Thọ lặn lội trở vào huyện Thanh Sơn rà soát các trường hợp tên là Hương, bỏ sang Trung Quốc lấy chồng.

Bị thuyết phục bởi những lời lẽ “ngọt như mía lùi” của Minh, Hương tặc lưỡi đồng ý. Bố Hương là liệt sỹ thời kỳ chống Mỹ cứu nước, còn mẹ là người đàn bà nông thôn tảo tần, chịu thương, chịu khó. Trước những lời nói ngọt nhạt của Minh, cô gái người Dao trẻ người non dạ đã sập bẫy. Sự cam chịu của V. Từ đây quơ vụ việc đã được làm sáng tỏ. Đối tượng Hương và Minh nhằm vào là những cô gái vùng cao nhẹ dạ, đang ở tuổi cập kê… 5 cô gái vùng cao đẹp người, đẹp nết trở thành nạn nhân trong đường dây lừa bán đàn bà ra nước ngoài… Gần 20 năm trước, sự mất tích kỳ lạ của những cô gái vùng cao đẹp người, đẹp nết khi ấy từng xôn xao cả thị trấn Thanh Sơn.

Cùng thời gian này, Phòng PC45 Công an tỉnh Phú Thọ điều tra một đường dây lừa bán người ra nước ngoài làm gái bán dâm. Vì hám lời, Hương bàn với Minh về Việt Nam tuyển người.

Thời kì sinh sống tại Trung Quốc, Hương nắm bắt được nhu cầu tìm vợ của những người đàn ông ngoại quốc cao tuổi. Trước đó một thời kì, Hương về Việt Nam thăm thân.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét