Thứ Năm, 18 tháng 7, 2013

Ngày bữa qua gió quên lãng bên đời thổi mãi...



"Ngày bữa qua gió lãng quên bên đời thổi mãi...". Một giai điệu thật buồn vọng lại từ của sổ nhà ai trên phố. Phố hôm ấy vẫn vàng ươm màu nắng. Em bước chậm trên thềm, giữa Sài Gòn đầy gió, giữa dòng người xuôi ngược. Em vẫn giữ môi cười mặc dù chúng ta vừa chia tay ở quán cà phê cũ. Em không oán đời, không trách anh và cũng không dùng dắng níu kéo, vì chưng em biết chữ Duyên đã không ở lại cùng chúng ta. Em hàm ơn đời, hàm ân những ngày tháng bên nhau. Với em đó là hoa hồng, là gió xanh, là niềm hạnh phúc như miên viễn, là nụ cười khi có nhau để khi anh và em không còn chung đường, em vẫn nghĩ về ngày bữa qua mà sống. Nhớ ngày mới quen anh, khi hai đứa về thăm nhà, mẹ anh đã nói với chúng ta rất nhiều về chữ Duyên giữa những con người trong đời sống này. Mẹ tin rằng chúng ta có Duyên. Và em cũng tin rằng Duyên đã đưa em đến với anh vào một ngày Sài Gòn lộng gió của hai năm về trước. Em yêu bản thân mình vì đã nắm bắt mối lương duyên đó. Em thương anh vì đơn giản chúng ta đã đến với nhau rất giản đơn và dành cho nhau mọi điều tốt đẹp. Em thấy cuộc sống như nở hoa trên mọi nẻo đường em qua, những người em gặp hiền hòa hơn, họ sống với nhau chân thật biết dường nào. Hai năm bên anh, em nhìn đâu cũng toàn điều tốt đẹp. Cảm ơn anh đã điểm thêm sắc màu vào cuộc sống của em. Duyên tự sinh ắt duyên tự diệt, mẹ cũng hay nói với em điều đó, lẽ thường nhật em hiểu có họp rồi sẽ tan. Bên anh sau này mặc dù sẽ là một người con gái khác, dù đau lòng khi nghĩ đến nhưng em tin rằng người đó cũng có cùng mối nhân Duyên như em và anh đã từng. Em sẽ vẫn bước đi trên đường đời, sẽ lại đến với xót thương, có lúc sẽ chẳng thể tránh được nỗi buồn hay đau khổ, nhưng em tin lắm, rằng ở đâu đó có người đang đợi em để thắt chặt một mối Duyên. Anh rồi sẽ quên em, em rồi cũng sẽ cất ký ức ngày hôm qua tận sâu vào lòng mà sống hết dạ cho hiện tại, nhưng em biết trái tim mình sẽ luôn tin vào điều có thật - em đã từng yêu anh! tương lai, dù ngọn gió quên lãng có thổi mãi bên đời, em cũng cầu chúc anh an lành. Hãy sống trót với ngày nay nhé, quá vãng của em! Em đi về phía con đường mới, nơi đó sẽ là một cánh đồng vàng hoa, thật nhiều gió để mỗi sớm mai, mỗi hoàng hôn em còn được ngắm nhìn cuộc đời và còn được xót thương.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét