Bọn chúng đóng vai các chàng trai ngoại quốc đẹp đẽ, có học thức, giàu sang về kinh tế để làm quen, muốn hôn phối với các cô gái cũng đang khát khao một tình ái đích thực ở cái tuổi thường đã ngoài 30. Khi các cô đang mộng tưởng về chấm dứt đẹp đẽ của những mối tình xuyên biên cương ấy thì bị các đối tượng dẫn dắt vào các bẫy lường đảo tiền ngoạn mục. Hàng trăm nữ trí thức, đang làm việc tại các cơ quan, doanh nghiệp, rồi giáo viên… ở 24 tỉnh, thị thành đã trở thành nạn nhận của tổ phạm nhân quốc tế nói trên. Chị Nguyễn Thu T. Là nữ trưởng phòng rất năng động trong một doanh nghiệp tại TP Hồ Chí Minh. Công việc bận rộn đã cuốn trôi của chị những năm tháng trẻ trung. Ngoảnh lại, T đã ngoài 30 tuổi, chị giật thột vì đã ở cái tuổi khó kén chọn một tấm chồng. Đôi lúc nhìn bạn bè đề huề chồng con, T. Cũng động lòng. Chị đành khỏa lấp nỗi buồn bằng cách hàng ngày làm việc miệt mài và lên mạng Internet chát. Vào tháng 5/2012, ngẫu nhiên khi lang thang trên mạng, chị T. Quen một người đàn ông tự xưng tên là Raivin Jonhson, quốc tịch Anh. Khi Raivin đưa bức ảnh của mình cho chị T., Thực thụ đã tạo cảm tình của chị với gương mặt bảnh trai, rất trí thức. Raivin tâm sự rằng, mình 42 tuổi, đã có vợ nhưng không may tử vong trong một tai nạn liên lạc. Hiện Raivin đang nuôi một cậu con trai nhỏ. Những tâm sự buồn của Raivin đã lay động tấm lòng trắc ẩn của cô gái Việt Nam . Từ chỗ thông cảm, san sẻ, họ đã chát với nhau những dòng xót thương. Rồi một ngày, chị T vô cùng xúc động trước lời tỏ tình, xin được thành hôn của người đàn ông ngoại quốc. Nửa tháng sau, Raivin gọi điện cho chị T, báo rằng được nghỉ phép và sẽ sang Việt Nam thăm vợ sắp cưới. Anh này cũng gửi kèm cho chị T một lịch trình bay từ Anh quốc sang sân bay Nội Bài… Ngày Raivin theo lộ trình bay về Việt Nam đã đến. Chị T. Hết sức hồi hộp và hạnh phúc khi nghe thấy giọng nói rét mướt của người bạn đời mai sau thông tin vừa xuống sân bay Nội Bài. Nhưng sau đó, không hiểu tại sao, điện thoại của Raivin bị tắt ngóm. Chị T. Ruột nóng như lửa đốt. 15 phút sau, một người phụ nữ tự xưng tên là Thảo, thương chính sân bay Nội Bài gọi điện cho chị T., Thông báo đang tạm giữ Raivin Jonhson vì phát hiện trong hành lý của anh này có mang theo 580 ngàn USD. Muốn “giúp” bạn thoát nạn thì chị T. Phải nộp vào một trương mục do nữ “cán bộ thương chính” đưa ra số tiền 1.000 USD. Sau đó, Thảo còn yêu cầu chị T. Nộp thêm một số khoản khác nữa để “cứu” Raivin rồi tắt máy. Chỉ có Raivin lên mạng chát với chị T., Khẩn khoản nhờ “vợ sắp cưới” nộp tiền cứu, khi được thả ra sẽ lấy tiền bị tạm giữ trả lại. Sau nhiều lần nộp tiền (khoảng 26 ngàn USD), chị T. Nghi ngờ, bay từ TP HCM ra trường bay Nội Bài soát. Chị vào hỏi thương chính Nội Bài thì được biết, họ không hề tạm giữ ai tên là Raivin về hành vi trên. Hoang mang, nghi ngờ, chị T. Lên mạng chát. Raivin vẫn nói rằng đang bị giam cấm ở một căn phòng phía sau trường bay. Chị T. Bảo Raivin đi ra cửa để gặp thì anh ta nói hải quan đang giam, không cho ra. Lẳng nhẳng một lúc thì chị T. Phải bay ngược lại TP HCM cho kịp buổi làm việc sáng hôm sau… Hôm sau, Raivin lên mạng chát khá sớm, nói đã được thả ra, nhưng có việc gấp phải bay về Anh luôn. Người đàn ông ấy hết lời cảm ơn người vợ mai sau đã nhiệt liệt cứu anh ta thoát khỏi sự trừng trị của luật pháp Việt Nam . Raivin yêu cầu chị T. Đưa số account để anh này chuyển trả số tiền chị T. Đã bỏ ra, đồng thời sẽ chuyển cho chị T. Cả số tiền 580 ngàn USD để thời gian sau qua Việt Nam sẽ không phải mang theo tiền mặt, tránh gặp rắc rối với hải quan Việt Nam như lần mới rồi. Hai ngày sau, Raivin lại xin địa chỉ nhà chị T., Nói rằng muốn gửi tặng chị một số món quà để đãi đằng tấm lòng chân thành của mình. Anh ta chuyển cho chị T. Một mã vạch đường chuyển phát nhanh món quà trên. Quả tình, khi vào mạng Internet kiểm tra, chị T. Thấy có trang web mang tên công ty chuyển phát nhanh nói trên, trong đó có tên Raivin Jonhson gửi cho chị T. Món quà theo lịch trình từ Anh quốc - Singapore – Malaysia - Việt Nam.
Khi xem mã quà, chị T. Thấy có các món đồ: hoa, dây chuyền, đồng hồ đeo tay, máy tính, khối lượng 19kg. Quái lạ, sao mấy món đồ trên lại nặng đến thế nhỉ? Chị T. Đã đem thắc mắc của mình hỏi Raivin thì được anh này giải thích: đã nhờ người quen làm ở công ty chuyển phát nhanh cho số tiền 400 ngàn USD vào bên trong gói quà để đỡ phải mất phí chuyển tiền tài khoản. Khoảng 2 - 3 ngày sau, một người gửi mail bằng tiếng Anh cho chị T., Nội dung nói họ là viên chức của công ty chuyển phát nhanh nói trên ở Malaysia . Họ đã phát hiện bên trong món quà có tiền mặt, vi phạm quy định nên đề nghị chị T. Nộp phạt 10 nghìn USD. Chị T. Thấy bải hoải, gọi cho Raivin nói rằng mình không có khả năng nộp phạt nữa. Vẫn rất dịu dàng, Raivin nói với chị T. Rằng anh ta sẽ nhờ một người bạn ở Malaysia giải quyết. Rồi hôm sau, Raivin lại nhăn nhó, người bạn của anh ta chỉ có 9 nghìn USD nộp phạt, còn thiếu 1.000 USD, nếu chị T. Có tiền ứng ra, khi nào gói tiền chuyển về Việt Nam thì chị sẽ tự trừ đi. Đã trót đâm lao đành theo, chị T. Đấu gửi 1.000 USD. Rồi họ lại yêu cầu chị T. Nộp thêm một vài khoản phí nữa mà món quà vẫn chưa được giải tỏa khỏi Malaysia . Sau đó, Raivin nói đã bay sang Malaysia để giải quyết và lấy được món tiền ra. Anh ta lại nói rằng đã gửi vào trương mục cho chị T. Số tiền 350 ngàn USD và cẩn thận mail cho chị T. Tờ hóa đơn nộp tiền vào nhà băng Malaysia, rồi mới bay về nước. Thế nhưng, vài ngày sau, chị T. Lại chỉ nhận được điện thoại của hai người, nói là nhân viên nhà băng Malaysia, đang nhận chuyển tài khoản số tiền trên của Raivin cho chị T., Yêu cầu chị T. Nộp một số khoản phí. Khi nộp mãi vẫn chưa được nhận tiền, chị T. Đâm bực bõ, nói với Raivin rằng không còn khả năng nữa. Vẫn với cái giọng rất đỗi dịu dàng, Raivin lại nói rằng, anh ta sẽ sang Malaysia giải quyết, sẽ rút tiền để gửi theo một công ty bảo vệ tiền tệ của Thụy Sỹ cho vững chắc. Nhưng rồi, lại có 2 người khác gọi điện cho chị T., “Mời” chị sang Malaysia làm thủ tục nhận tiền. Một ngày sau đó, chị T bay sang Malaysia . Một người nữ giới Malaysia và một lái xe da đen đến đón chị đưa về khách sạn gặp một ông chủ của công ty bảo vệ tiền Thụy Sỹ. Người này lấy ra một vali, nói rằng đây là vali do Raivin gửi và kêu chị T gọi điện cho Raivin để lấy mật mã mở. Bên trong chật ních các xấp tiền USD. Tuy nhiên, trên mặt tờ tiền nào cũng có đóng dấu đỏ, theo giải thích đó là dấu để bảo vệ tiền. Các đối tượng đã lấy ra một chai hóa chất rửa 2 tờ tiền có mệnh giá 100 USD đưa cho chị T., Nói mang về khách sạn tiêu thử. Thấy chị T. Tiêu thụ thuận lợi 2 tờ tiền trên, bọn chúng nói rằng, cả vali đó là tiền thật, nhưng hiện thời chị phải bỏ ra 49 ngàn USD để mua hóa chất rửa tất thảy dấu đỏ của số tiền trên mới mang về được Việt Nam. Lúc này, tính ra, chị T. Đã mất với các đối tượng này quá nhiều tiền, tổng cộng 90 ngàn USD, tương đương gần 2 tỷ đồng Việt Nam. Nên chi, khi thấy các đối tượng tiếp tục yêu sách một số tiền lớn đến thế, chị cảm thấy bực bõ, tức tối. Chị bay về Việt Nam . Đến hiện, các đối tượng vẫn mail, rồi gọi điện đề nghị chị nộp thêm phí để chuyển tiền về Việt Nam . Nhưng có nhẽ, chị T. Đã cảm nhận được rằng mình bị lừa nên chua chát chọn bài yên lặng… Tiền mất đành nhẽ, mối tình xuyên biên cương những tưởng sẽ đưa chị đến một tương lai đẹp đẽ hơn giờ cũng tan biến…
|
Chủ Nhật, 21 tháng 7, 2013
Bài 1: Tình ảo “Xứ sương mù” và món lừa 90 ngàn USD
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét